World Cup – lễ hội bóng đá lớn nhất hành tinh – là sự kiện mà bất cứ cầu thủ nào cũng khao khát được góp mặt. Thế nhưng, ngay cả những ngôi sao sáng giá, những biểu tượng một thời của làng túc cầu cũng không tránh khỏi việc bị gạch tên khỏi danh sách đội tuyển quốc gia tham dự giải đấu danh giá này. Dưới đây là câu chuyện đầy cảm xúc về 7 ngôi sao lớn nhất từng bị loại khỏi đội tuyển quốc gia trước thềm World Cup.
1. Gunnar Nordahl – Khi Chính Sách Làm Kẻ Thủ
Gunnar Nordahl là cái tên mà người dân Thụy Điển không thể nào quên. Ông từng là biểu tượng số 1 của bóng đá Thụy Điển, với đỉnh cao là giành huy chương vàng Thế vận hội 1948. Ở độ tuổi vàng sự nghiệp, Nordahl là một hiện tượng khiến mọi hàng phòng ngự thời bấy giờ khiếp sợ. Với 43 bàn sau 33 trận cho đội tuyển, ông được kỳ vọng sẽ cùng Thụy Điển gặt hái thành công tại World Cup 1950.
Tuy nhiên, một chính sách kỳ lạ đã dẫn đến quyết định gây sốc. Liên đoàn Bóng đá Thụy Điển khi ấy giữ lập trường không triệu tập các cầu thủ đang thi đấu ở nước ngoài vào đội tuyển quốc gia. Điều này đồng nghĩa rằng, cả Nordahl lẫn hai đồng đội xuất sắc khác là Gunnar Gren và Nils Liedholm – cùng thi đấu cho AC Milan – đều bị loại khỏi đội hình World Cup 1950. Kết quả, Thụy Điển chỉ cán đích ở vị trí thứ 3, trong khi nhiều người tin rằng họ hoàn toàn có thể vô địch nếu sở hữu bộ ba tấn công lừng danh này.
Dẫu sau này Gren và Liedholm đã trở lại đội hình cho World Cup 1958, Nordahl đã rời xa bóng đá quốc tế để tập trung cho sự nghiệp CLB. Ông vẫn là cầu thủ ghi bàn nhiều thứ 3 trong lịch sử Serie A, thậm chí vượt qua chính sách để trở thành một huyền thoại không thể chối cãi.
2. Carlos Alberto – Hụt Hẫng Nước Anh 1966
Carlos Alberto, người sau này được biết đến như một trong những hậu vệ phải vĩ đại nhất mọi thời đại, cũng từng phải trải qua khoảnh khắc cay đắng khi bị loại khỏi World Cup 1966. Khi ấy, anh chỉ là một trong 44 cái tên được triệu tập vào đội tuyển Brazil nhưng cuối cùng không được chọn vào danh sách chính thức.
Vắng Alberto, Brazil bất ngờ thể hiện bộ mặt bạc nhược ở giải đấu trên đất Anh, khi bị loại ngay từ vòng bảng. Nhưng định mệnh đã mỉm cười với Carlos Alberto sau đó. Với phong độ xuất sắc trong màu áo Santos, anh đã trở lại đội tuyển Brazil và được vinh dự mang băng đội trưởng tại World Cup 1970. Tại giải đấu này, anh không chỉ giúp Brazil vô địch mà còn để lại dấu ấn với một trong những siêu phẩm đẹp nhất trong lịch sử World Cup, được ghi vào lưới Ý trong trận chung kết.
3. Tony Adams – Hụt Bước Tại Italia ’90
Tony Adams luôn được xem như hình mẫu của một trung vệ kiên cường và lãnh đạo toàn diện. Anh ra mắt đội tuyển Anh năm 1987 và thậm chí góp mặt tại Euro 1988, nơi ghi bàn vào lưới Liên Xô. Với những màn trình diễn ổn định, nhiều người tin rằng Adams sẽ là trụ cột hàng thủ của “Tam sư” tại World Cup 1990.
Tuy nhiên, huấn luyện viên Bobby Robson lại đưa ra một quyết định khó hiểu khi thay thế Adams bằng Mark Wright, cầu thủ đã không góp mặt nhiều ở vòng loại. Dù Wright thi đấu không tồi tại World Cup 1990, sự vắng mặt của Adams vẫn để lại nhiều tiếc nuối, đặc biệt khi nhìn lại những gì anh đạt được trong màu áo Arsenal trong cùng giai đoạn.
4. Liam Brady – Kẻ Ngoài Lề Trong Thành Công Của Ireland
Liam Brady là một trong những cầu thủ tài hoa nhất mà Ireland từng sản sinh. Với đôi chân khéo léo và khả năng đọc trận đấu thiên tài, Brady là linh hồn của đội bóng áo xanh trong nhiều năm. Tuy nhiên, dưới thời HLV Jack Charlton – người ưa chuộng phong cách chơi bóng trực tiếp – những cầu thủ kỹ thuật như Brady không được đánh giá cao.
Dù đã tuyên bố giã từ đội tuyển quốc gia, Brady bất ngờ thay đổi quyết định và sẵn sàng quay lại thi đấu tại World Cup 1990. Dẫu vậy, Jack Charlton đã gạch tên ông khỏi danh sách. Mặc dù không có Brady, Ireland vẫn tiến đến tứ kết trước khi bị đội chủ nhà Ý loại. Nhưng với rất nhiều người yêu bóng đá, giá trị của Brady không chỉ nằm ở thành tích mà còn ở cách anh khiến trái bóng như nhảy múa mỗi khi lăn dưới chân mình.
5. Paul Gascoigne – Ngôi Sao Rơi Rụng Vì Lối Sống
Nhắc đến Paul Gascoigne, hay “Gazza”, người hâm mộ nghĩ ngay đến một tài năng thiên bẩm mà bóng đá Anh may mắn sở hữu. Tầm ảnh hưởng của Gazza tại World Cup 1990 là không thể phủ nhận, nhưng cũng không ai phủ nhận rằng anh là “ngôi sao lắm tài nhiều tật”.
Năm 1998, Gascoigne vẫn còn vương chút ánh hào quang của thời kỳ đỉnh cao. Tuy nhiên, những chấn thương và các vấn đề ngoài sân cỏ đã khiến thể lực và phong độ của anh bị đặt dấu hỏi lớn. Trong danh sách tập huấn chuẩn bị World Cup của HLV Glenn Hoddle, Gazza có tên. Nhưng khi danh sách chính thức được công bố, anh lại là một trong 6 người bị loại. Sự vắng mặt của Gascoigne để lại nỗi tiếc nuối lớn cho những người hâm mộ từng kỳ vọng anh sẽ tái hiện kỳ tích như năm 1990.
6. Roberto Baggio – Người Hùng Bất Hạnh
Roberto Baggio không phải là cái tên xa lạ với các kỳ World Cup. Với mái tóc bồng bềnh và những pha đi bóng mê hoặc, Baggio từng một mình đưa Ý đến chung kết World Cup 1994, nơi anh không may mắn trở thành “tội đồ” sau cú sút luân lưu định mệnh.
Sau khi rời Inter Milan, Baggio chọn ở lại Serie A thay vì ra nước ngoài thi đấu, nhằm tăng cơ hội được triệu tập đội tuyển quốc gia tham dự World Cup 2002. Mặc cho nỗ lực cứu Brescia thoát khỏi xuống hạng và phong độ khá tốt, HLV Giovanni Trapattoni đã không điền tên Baggio vào đội hình. Quyết định này không chỉ khiến người hâm mộ Ý sửng sốt mà còn vẽ thêm một nốt trầm trong sự nghiệp đầy thăng trầm của “đuôi ngựa thần thánh”.
7. Landon Donovan – Kỳ Tích Đáng Chưa Trọn Vẹn
Với 157 lần khoác áo đội tuyển và 3 lần dự World Cup, Landon Donovan được nhiều người xem là cầu thủ vĩ đại nhất của bóng đá Mỹ. Năm 2014, Donovan vẫn là niềm hy vọng lớn cho đội tuyển trước thềm World Cup tại Brazil. Tuy nhiên, một quyết định gây tranh cãi đã khiến danh sách đội hình đội tuyển thiếu đi cái tên L. Donovan.
HLV Jurgen Klinsmann quyết định đặt niềm tin vào lứa cầu thủ trẻ, và chỗ của Donovan được dành cho Julian Green, khi ấy chỉ mới 19 tuổi. Việc loại bỏ Donovan dẫn đến nhiều tranh cãi và vô số câu hỏi xoay quanh quyết định này. Kết quả, tuyển Mỹ bị loại ở vòng 16 đội bởi Bỉ, và nhiều người tin rằng với Donovan trên sân, đội bóng xứ cờ hoa có thể đã tiến xa hơn.
Dù là những ngôi sao huyền thoại, họ cũng không thể tránh khỏi những khoảnh khắc cay đắng khi bị loại khỏi sân chơi lớn nhất hành tinh. Nguyên nhân có thể đến từ chính sách, phong độ nhất thời, hay sự thay đổi chiến thuật. Nhưng những cái tên kể trên vẫn để lại dấu ấn sâu đậm trong thế giới bóng đá, chứng minh rằng một giải đấu không thể định nghĩa toàn bộ sự nghiệp của một cầu thủ.
Bạn có đồng tình rằng việc loại những cầu thủ này là một sai lầm? Hay tất cả chỉ đơn thuần là bóng đá không thể đoán trước được? Cùng chia sẻ suy nghĩ của bạn nhé!